Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2012

Vô đề



Nghĩ thuyền cập bến yêu thương
Ngờ đâu bến mộng còn vương tủi hờn
Trăng đầy trăng khuyết đêm thâu
Hoa sầu khô héo... vô tình gió đi...

Nếu (ST)


Nếu ai đã có lần
Một mình trước biển
Sẽ thấy con người nhỏ bé làm sao
Nhìn những con sóng dữ thét gào
Mới hiểu được vì sao mình tuyệt vọng.

Nếu ai đã có lần
Bất cần sự sống
Hãy đón hạt sương mai trên một cành hoa
Ngắm nụ cười của lứa đôi vừa được làm mẹ, làm cha
Sẽ hiểu được vì sao chúng ta cần phải sống.

Nếu ai đã có lần
Thấy giữa lòng khoảng trống
Hãy hiểu rằng trong vũ trụ kia còn có những lỗ đen
Ai rồi cũng sẽ phải quen
Với những phút, những giây lòng mình trống vắng.

Nếu ai đã có lần
Nghe lòng cay đắng
Nghe xót xa sau một cuộc chia tay
Hãy vui lên vì trong cuộc đời này
Sau mỗi cuộc chia tay là khởi đầu rất mới.

Nếu ai đã có lần
Mỏi mòn chờ đợi
Một tình yêu cứ vuột khỏi tầm tay
Hãy cứ vui lên vì sẽ có một ngày
Tình yêu đến trong ngất ngây kỳ diệu.

Nếu ai đã có lần
Cảm thấy mình chưa hiểu
Thật nhiều điều đang có ở chung quanh
Hãy cứ cười lên vì đời vẫn màu xanh
Cuộc sống chỉ thú vị khi vẫn còn khám phá.

Nếu ai đã có lần
Sống trong vất vả
Giữa những vòng đời hối hả trôi nhanh
Sẽ thấy yêu sao những phút thanh bình
Ngoài khung cửa nghe bình minh chim hót.

Nếu ai đã có lần
Thấy lòng dịu ngọt
Trước một nụ cười, một ánh mắt, một vòng tay
Hãy chẳng cần đi tìm khắp đó đây
Vì hạnh phúc đơn giản là vậy đó !!!!

Tuyển tập những bài thơ Xuân Diệu

Tác giả: Xuân Diệu
Sương nương theo trăng ngừng lưng trời
Tương tư nâng lòng lên chơi vơi ...


Tên thật là Ngô Xuân Diệu, sinh ngày 2 tháng 2 năm 1916 tại Tuy Phước, tỉnh Bình Định cũ, nơi cha là Ngô Xuân Thọ vào dạy học và kết duyên với mẹ là Nguyễn Thị Hiệp.

Xuân Diệu sau ra Hà Nội học; 1938-1940 ông và Huy Cận ở gác 40 Hàng Than. Ông tốt nghiệp kỹ sư canh nông năm 1943.

Ông mất ngày 18 tháng 12 năm 1985.

Xuân Diệu viết nhiều, có khoảng 450 bài thơ. Một số lớn chưa được xuất bản. Tác phẩm tiêu biểu: các tập thơ Thơ Thơ 1938), Gửi Hương Cho Gió (1945), Ngọn Quốc Kỳ (1945), Một Khối Hồng (1964), Thanh Ca (1982), Tuyển Tập Xuân Diệu (1983); truyện ngắn Phấn Thông Vàng (1939); và nhiều bút ký, tiểu luận, phê bình văn học.

Xuân Diệu là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của phong trào Thơ Mới. Ông mang ngọn gió rạo rực, thiết tha, nồng cháy, khao khát yêu thương đến cho thi ca. Thơ Xuân Diệu là "vườn mơn trớn", ca ngợi tình yêu bằng muôn sắc điệu, âm thanh và hương vị trong Thơ Thơ, pha lẫn chút vị đắng cay trong Gửi Hương Cho Gió. Nhiều câu nhiều bài chịu ảnh hưởng từ thi ca lãng mạn Pháp.




Đơn Sơ

Em nói trong thư: "Mấy bữa rày,
"Sao mà bươm bướm cứ đua bay;
"Em buồn em nhơ, chao ơi em nhớ!
"Em gọi thầm anh suốt cả ngày.

"Ngoài ấy vui không, anh của em?
"Trong này đã có nắng vàng êm;
"Mỗi lần nắng rọi, em ra cửa,
"Em nghĩ gì đâu, đứng lặng im.

Mùa xuân khó chịu quá đi thôi!
"Cảnh đẹp làm em thấy lẻ loi,
"Chim hót xui em nghe quạnh quẽ:
"- Hay là anh đã bỏ em rồi?"

Ồ! Mới nghiêng mình xem nước trong
Vui mừng em thấy má em hồng..."
Em tôi ăn nói vô duyên quá!
Em đốt lòng anh, em biết không?
 
---
 
Dại khờ

Người ta khổ vì yêu không phải cách,
Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người.
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tùy nơi,
Người ta hổ vì xin không phải chỗ.

Đường êm qúa, ai đi mà nhớ ngó
Đến khi hay, gai nhọn đà vào xương.
Vì thả lòng không kiềm chế dây cương,
Người ta khổ vì lui không được nữa.

Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;
những tim không, mà tưởng tượng tràn đầy.
Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây,
Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.

Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,
Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.
Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao,
Không muốn chữa, không chịu lành thú độc
 
---
 
Tình Thứ Nhất

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,
Anh cho em, kèm với một lá thư.
Em không lấy, và tình anh đã mất.
Tình đã cho không lấy lại bao giờ.

Thư thì mỏng như suốt đời mộng ảo.
Tình thì buồn như tất cả chia ly.
Giấy phong kỹ mang thầm trong túi áọ
Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi.

Lòng e thẹn cũng theo tờ vụng dại
Tới bên em, chờ đợi mãi không về.
Em đã xé lòng non cùng giấy mới,
-- Mây đầy trời hôm ấy phủ sơn khê.

Cũng may mắn, lòng anh còn trẻ quá,
Máu mùa xuân chưa nở hết bông hoa;
Vườn mưa gió còn nghe chim rộn rã.
Ai lại còn yêu, bông lựu, bông trà.

Nhưng giây phút dầu say hoa bướm thắm.
Đã nghìn lần anh bắt được anh mơ
Đôi mắt sợ chẳng bao giờ dám ngắm.
Đôi tay yêu không được nắm bao giờ.

Anh vẫn tưởng chuyện đùa khi tuổi nhỏ.
Có ai ngỡ lòng vỡ đã từ bao !
Mắt không ướt , nhưng bao hàng lệ rỏ.
Len tỉ tê thầm trộm chảy quay vào.

Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch,
Xuân đầu muà trong sạch vẻ đơn sơ.
Hương mới thấm bền ghi như thiết thạch;
Sương nguyên tiêu , trời đất cũng chung mờ.

Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất,
Ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôi.
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,
Anh cho em , nên anh đã mất rồi.
 
---
 
Yêu

Yêu là chết trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà đã được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
- Yêu, là chết trong lòng một ít

Học lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu
Và cảnh đời là sa mạc cô liêu
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít

 
 ---
 

Đa tình

Nghìn buổi sáng, bình minh se chỉ thắm
Đem lòng tôi ràng rịt với xuân tươi
Thuở xưa kia là con của mặt trời
Tôi có lửa ở trong mình nắng đọng
Đời muốn chữa cho tôi lành bệnh sống
Đem tuyết sương lời lẽ buốt vào gan

Tuyết sương mòn, băng giá phải trôi tan
Tôi là lửa chẳng bao giờ biết nguội
Tôi đã yêu từ khi chưa có tuổi
Lúc chưa sinh, vơ vẩn giữa vòng đời
Tôi đã yêu khi đã hết tuổi rồi
Không xương vóc, chỉ huyền hồ bóng dáng

Vào đêm tối, tôi sẽ làm đuốc sáng
Rọi u minh tỏ rạng ánh hồn sâu
Đến ru thơ bao kẻ hãy buồn đau
Tìm ấp mộng những hồn sầu rã mục

Hồn đông thế, tôi sợ gì cô độc!
Ma với nhau thì ôm ấp cùng nhau
Chuyện yêu đương bấy giờ đã hết đâu
Niềm tâm sự vẫn còn như thuở sống
Trong cõi lạnh lan đi bao ấm nóng
Giữa hồn thường thắm thiết một ma thơ
Đem nhớ nhung an ủi dưới trăng mờ
Và trong gió phất phơ đi có bạn

Kẻ đa tình không cần đủ thịt da
Khi chết rồi, thì tôi sẽ yêu ma ....

   

Thương Tiếc (ST)

Thương tiếc



Cách 1. Đọc xuôi:

Vương tình lệ thảm, khóc hồn oan.
Nát rữa đời xuân, mộng dở dang!
Sương khói lạnh mờ, mây khuất nguyệt,
Gió mưa sầu rũ, phiếm rơi đàn!
Gương hờn tủi phận, vùi son phấn,
Luợc trách buồn duyên, lỡ đá vàng!
Hương sắc đắm chìm, thân mệnh bạc,
Thương lòng xót liễu, rụng đài trang!


Cách 2. Đọc ngược:

Trang đài rụng liễu xót lòng thương.
Bạc mệnh thân chìm, đắm sắc hương!
Vàng đá lỡ duyên buồn trách lược,
Phấn son vùi phận, tủi hờn gương!
Đàn rơi phiếm rũ, sầu mưa gió,
Nguyệt khuất mây mờ, lạnh khói sương!
Dang dở mộng xuân, đời rữa nát.
Oan hồn khóc thảm, lệ tình vương!

Cách 3. Bỏ 2 chữ đầu trong mỗi câu của bài đọc
xuôi:

Lệ thảm khóc hồn oan
Đời xuân mộng dở dang
Lạnh mờ mây khuất nguyệt
Sầu rũ phiếm rơi đàn
Tủi phận vùi son phấn
Buồn duyên lỡ đá vàng
Đắm chìm thân mệnh bạc
Xót liễu rụng đài trang


Cách 4. Bỏ 2 chữ đầu trong mỗi câu của bài đọc ngược:

Rụng liễu xót lòng thương
Thân chìm đắm sắc hương
Lỡ duyên buồn trách lược
Vùi phận tủi hờn gương
Phiếm rũ sầu mưa gió
Mây mờ lạnh khói sương
Mộng xuân đời rữa nát
Khóc thảm lệ tình vương

Cách 5. Bỏ 3 chữ đầu trong mỗi câu của bài đọc
xuôi:

Thảm khóc hồn oan
Xuân mộng dở dang
Mờ mây khuất nguyệt
Rũ phiếm rơi đàn
Phận vùi son phấn
Duyên lỡ đá vàng
Chìm thân mệnh bạc
Liễu rụng đài trang


Cách 6. Bỏ 3 chữ đầu trong mỗi câu của bài đọc ngược:

Liễu xót lòng thương
Chìm đắm sắc hương
Duyên buồn trách lược
Phận tủi hờn gương
Rũ sầu mưa gió
Mờ lạnh khói sương
Xuân đời rữa nát
Thảm lệ tình vương

Cách 7. Bỏ 3 chữ cuối trong mỗi câu của bài đọc
xuôi:


Vương tình lệ thảm,
Nát rữa đời xuân
Sương khói lạnh mờ,
Gió mưa sầu rũ
Gương hờn tủi phận,
Lược trách buồn duyên
Hương sắc đắm chìm
Thương lòng xót liễu


Cách 8. Bỏ 3 chữ cuối trong mỗi câu của bài đọc ngược:

Trang đài rụng liễu
Bạc mệnh thân chìm
Vàng đá lỡ duyên
Phấn son vùi phận
Đàn rơi phiếm rũ
Nguyệt khuất mây mờ
Dang dỡ mộng xuân
Oan hồn khóc thảm

Cách 9. Bỏ 3 chữ cuối trong mỗi câu của bài đọc
xuôi, đọc từ dưới lên:

Thương lòng xót liễu
Hương sắc đắm chìm
Luợc trách buồn duyên
Gương hờn tủi phận
Gió mưa sầu rũ
Sương khói lạnh mờ
Nát rữa đời xuân
Vương tình lệ thảm


Cách 10. Bỏ 3 chữ cuối trong mỗi câu của bài đọc
ngược, đọc từ dưới lên:


Oan hồn khóc thảm
Dang dở mộng xuân
Nguyệt khuất mây mờ
Đàn rơi phiếm rũ
Phấn son vùi phận
Vàng đá lỡ duyên
Bạc mệnh thân chìm
Trang đài rụng liễu

Cách 11. Bỏ 4 chữ đầu trong mỗi câu của bài đọc
xuôi:


Khóc hồn oan
Mộng dở dang
Mây khuất nguyệt
Phiếm rơi đàn
Vùi son phấn
Lỡ đá vàng
Thân mệnh bạc
Rụng đài trang


Cách 12. Bỏ 4 chữ đầu trong mỗi câu của bài đọc ngược:

Xót lòng thương
Đắm sắc hương
Buồn trách lược
Tủi hờn gương
Sầu mưa gió
Lạnh khói sương
Đời rữa nát
Lệ tình vương

Cách 13. Đọc xuôi như thơ tự do:

Vương tình…
Lệ thảm…
Khóc hồn oan!
Nát rữa…
Đời xuân…
Mộng dở dang!
Sương khói…
Lạnh mờ…
Mây khuất nguyệt!
Gió mưa…
Sầu rũ…
Phiếm rơi đàn!

Gương hờn…
Tủi phận…
Vùi son phấn!
Lược trách…
Buồn duyên…
Lỡ đá vàng!
Hương sắc…
Đắm chìm…
Thân mệnh bạc!
Thương lòng…
Xót liễu…
Rụng đài trang!


Cách 14. Đọc ngược như thơ tự do:

Trang đài...
Rụng liễu...
Xót lòng thương!
Bạc mệnh...
Thân chìm...
Đắm sắc hương!
Vàng đá...
Lỡ duyên...
Buồn trách lược!
Phấn son...
Vùi phận...
Tủi hờn gương!

Đàn rơi...
Phiếm rũ...
Sầu mưa gió...
Nguyệt khuất...
Mây mờ...
Lạnh khói sương!
Dang dở...
Mộng xuân...
Đời rữa nát!
Oan hồn....
Khóc thảm...
Lệ tình vương!



DÙNG 56 CHỮ CỦA BÀI “THƯƠNG TIẾC” SẮP XẾP LẠI THÀNH
CÁC BÀI THƠ TỨ TUYỆT:


Bài 1:

Xót phận duyên rơi… rụng đá vàng!
Đời xuân sầu đắm tủi hồn oan
Sắc hương rữa nát vùi son phấn,
Nguyệt rũ hờn mây lỡ phiếm đàn!

Lược trách tình gương vương mệnh bạc!
Gió mưa chìm lạnh liễu đài trang.
Lòng thương mộng khuất mờ sương khói,
Lệ thảm buồn thân khóc dở dang!

Bài 2:

Đời xuân… chìm đắm mộng đài trang!
Lệ thảm hờn duyên trách dỡ dang.
Lược khóc gương buồn vương mệnh bạc,
Gió mưa tình lạnh, tủi hồn oan!

Sắc hương rữa nát vùi son phấn!
Xót phận thân rơi rũ phiếm đàn.
Lòng thương liễu khuất mờ sương khói,
Nguyệt rụng sầu mây lỡ đá vàng!

Bài 3:


Đời xuân mộng rữa đắm hồn oan!
Mệnh bạc tình vương khóc dở dang.
Lược trách gương sầu hương sắc rũ,
Gió mưa chìm lạnh phiếm rơi đàn!

Thương lòng nguyệt khuất mờ sương khói,
Xót phận hờn mây lỡ đá vàng.
Phấn nát son vùi thân liễu rụng
Buồn duyên lệ thảm tủi đài trang!

Bài 4:

Nguyệt khuất thân chìm mệnh dở dang!
Xuân buồn lệ thảm rữa hồn oan,
Sắc vương phận bạc vùi son phấn.
Lược khóc hờn gương lạnh phiếm đàn!

Sương khói mờ mây rơi rụng liễu!
Mưa sầu gió trách rũ đài trang,
Xót hương mộng nát tình duyên đắm.
Đời tủi lòng thương lỡ đá vàng!

Bài 5:

Hồn oan mệnh bạc xót lòng thương!
Chìm đắm mưa rơi rụng sắc hương,
Đàn lạnh phiếm sầu son phấn lỡ.
Duyên hờn lược trách tủi đời gương!

Đá vàng nguyệt khuất mờ mây gió!
Liễu rũ buồn thân phận khói sương,
Dang dở mộng vùi xuân rữa nát.
Trang đài thảm lệ khóc tình vương!

Bài 6:


Mệnh bạc hồn oan lỡ sắc hương!
Đá vàng rơi nát mộng lòng vương,
Đắm chìm trách phận xuân buồn tủi.
Dang dở thân vùi rữa khói sương!

Đàn rũ phiếm sầu mây khuất nguyệt!
Duyên hờn lược khóc thảm đời gương,
Gió mưa mờ lạnh tình son phấn.
Rụng liễu đài trang, lệ xót thương!

Bài 7:

Trang đài mệnh bạc xót lòng thương!
Liễu rụng buồn thân rũ sắc hương.
Chìm đắm phiếm đàn son phấn lỡ.
Mưa sầu nguyệt khuất khói mờ gương!

Mây hờn mộng nát rơi vàng đá!
Dang dở xuân vùi lạnh gió sương,
Lệ thảm khóc đời duyên phận rữa.
Hồn oan lược tủi trách tình vương!

Bài 8:

Lệ thảm hồn oan khóc sắc hương!
Trang đài mệnh đắm tủi đời gương,
Mưa hờn nguyệt trách vùi xuân lược.
Bạc phận đàn rơi lạnh khói vương!

Phiếm nát sầu son buồn phấn rữa!
Dở dang vàng đá xót lòng thương,
Tình duyên lỡ mộng mây mờ khuất.
Liễu rụng thân chìm rũ gió sương!

DÙNG 56 CHỮ CỦA BÀI “THƯƠNG TIẾC” SẮP XẾP THÀNH CÁC
BÀI THƠ BÁT CÚ.


Bài 1:

Liễu rụng hồn oan đắm sắc hương!
Thân chìm mệnh bạc xót lòng thương.
Lỡ duyên vàng đá hờn xuân lược,
Vùi phận đài trang tủi mộng gương.
Phiếm rũ, đàn rơi sầu trách nguyệt,
Mây mờ, khói khuất lạnh buồn sương.
Gió mưa rữa nát đời son phấn,
Dang dở khóc tình lệ thảm vương!

Bài 2:

Lệ thảm lòng thương mộng dở dang!
Tình xuân sắc rữa xót hồn oan.
Khói sương sầu trách vùi son phấn,
Mưa gió buồn vương lỡ đá vàng.
Phận tủi gương mờ mây khuất nguyệt,
Duyên hờn lược rũ phiếm rơi đàn.
Khóc đời mệnh bạc chìm thân lạnh,
Rụng nát đài hương đắm liễu trang!

Bài 3:

Liễu rụng sầu xuân đắm sắc hương!
Thân chìm mệnh bạc nát lòng thương
Lỡ duyên vàng đá buồn mưa gió
Vùi phận đài trang lạnh khói sương
Phiếm rũ mờ mây hờn mộng rữa
Đàn rơi khuất nguyệt trách tình vương
Dở dang lược tủi đời son phấn
Xót lệ hồn oan khóc thảm gương!

Bài 4:

Sắc đắm chìm duyên mộng dở dang!
Đời xuân nát rữa tủi đài trang.
Phấn son lỡ phận mây hờn nguyệt,
Gương lược vùi thân phiếm trách đàn.
Hương khói lạnh sầu thương mệnh bạc,
Gió mưa buồn thảm khóc hồn oan.
Lệ rơi lòng rũ sương mờ khuất
Liễu rụng tình vương xót đá vàng! 


(Sưu tầm)
<hopthucamtu@gmail.com>